Hành trình gần 6 tháng sắp kết thúc.
07 Tháng Mười Một 2019 :: 6:11 CH :: 100 Views ::
0 Comments :: Hàng 1
|
|
Hành trình gần 6 tháng sắp kết thúc.
|
Nhà cháu đi viện rất nhiều mà chưa lần nào ra viện về nhà mà cảm xúc lại lạ như lần này. Có chút buồn, có chút luyến lưu. Thật sự các y bác sĩ tận tình vô cùng luôn, các bác nhớ tên từng cháu, biết sở trường của từng cháu. Nhà cháu còn nhớ trước khi mổ và sau khi mổ chờ tháo bột cảm xúc thật là hoang mang, k biết kết quả ra sao, vậy mà chỉ sau 3 tháng nhìn lại thấy con mình như 1 ng khác, đứng đc, đi đc, mặc dù vẫn phải bán, phải vịn nhưng như vậy là quá sức tưởng tượng của mẹ con nhà cháu rồi. Được về mà sao lưu luyến thế. Nhà cháu biết 2 từ BIẾT ƠN là không đủ để diễn tả cảm xúc của nhà cháu nhưng cũng chưa tìm ra từ gì có thể diễn tả đc. Biết ơn vô cùng tập thể y bác sĩ bệnh viện. Ở viện mà thoải mái, có nc nóng để tắm, có máy lọc nước để uống và sinh hoạt, biết ơn vô cùng khi đc các bác tạo điều kiện chỗ ăn chỗ ở sinh hoạt thuận tiện vô cùng cho các cháu. Phòng tập PHCN nhìn bằng mắt thì k to, k hiện đại nhưng GIÀU chữ T M vô cùng. Vừa tập vừa trông trẻ luôn, biết từng sở thích của các cháu chứ k vô cảm kiểu việc tập cứ tập việc khóc cứ khóc. Nếu để viết thì đúng là thiếu từ ngữ để diễn tả về cảm xúc của nhà cháu bây giờ. Chỉ biết nói tiếng BIẾT ƠN CÁC BÁC VÔ CÙNG. Mong 1 ngày gần nhất cháu sẽ tự chạy vào gặp các bác để nói CON BIẾT ƠN CÁC BÁC ĐÃ CHO CON 1 CUỘC SỐNG MỚI.
|
|
|
|
|
Hiện tại không có lời bình nào!
|